Khoảng thời gian ba năm cấp ba với rất nhiều kỷ niệm. Những kỷ niệm đẹp của tình bạn, tình thầy trò càng trở nên lưu luyến hơn cả đối với những bạn học sinh cuối cấp. Rời xa ghế nhà trường, xa vòng tay thầy cô, xa bạn bè, những cô cậu học sinh lớp 12 sắp sửa bước qua ngưỡng cửa mới của cuộc đời. Cùng chúng tôi lắng nghe những tâm sự học sinh cuối cấp thông qua bài viết này!
Tâm sự của cô học trò cuối cấp 3
Khi mới bước chân vào lớp Mười, ai cũng từng có suy nghĩ ba năm học cấp ba sao mà dài đến thế. Đặc biệt là những lúc kiểm tra, áp lực thi cử, điểm số, cãi vã với bạn bè, lúc đó ta chỉ mong sao cho thời gian trôi qua thật nhanh để mau chóng được ra trường, mau chóng được tự do bay nhảy, làm những điều mà ta yêu thích.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, chúng ta bước đến lớp 12, chỉ mong thời gian trôi qua thật chậm để níu giữ mãi những khoảnh khắc thật đẹp này.
Cùng đọc những dòng tâm sự học sinh cuối cấp của cô bạn Huỳnh Thị Linh, lớp 12A5, trường THPT Triệu Sơn 4, Thanh Hóa. “Ba năm trôi qua, chúng ta từ những cô bé cậu bé vô tư vô lo mà giờ đây những trang sách đã gần khép lại của những cô cậu học trò với những suy tư khó nói. Trong suốt ba năm ấy, giá như chúng ta sớm nhận ra rằng những năm học ngắn ngủi đến nhường nào thì giờ đây chẳng phải ngồi ngậm ngùi đến vậy. 12A5 trong mình có quá nhiều kỉ niệm, nhiều yêu thương mà cho đến bây giờ mình mới cảm thấy luyến tiếc nó vô cùng. Cảm ơn tất cả các cậu vì đã xuất hiện một cách đặc biệt trong quãng thanh xuân ngắn ngủi của mình. Mong rằng, dù có ra sao đi nữa thì chúng ta – bốn mươi bốn mảnh ghép của 12A5 vẫn sẽ thật hạnh phúc và thành công sau này nhé!”
Một số bài phát biểu của học sinh cuối cấp
Những ngày cuối tháng 5, với những bạn học sinh cuối cấp lại càng trở nên đặc biệt hơn. Khoảng thời gian cuối cùng được ngồi trên ghế nhà trường, được sống trong tình yêu thương, vòng tay chở che của thầy cô, của gia đình và bè bạn. Mai này đây, khi các em bước qua cánh cửa đại học, một cuộc sống mới sẽ mở ra với nhiều khó khăn hơn. Cuộc sống xa nhà, cuộc sống tự lập ắt hẳn nhiều lúc các em sẽ ước ao được quay trở về những tháng ngày còn học phổ thông. Cùng đọc và đồng cảm cùng những cảm xúc từ những dòng tâm sự học sinh cuối cấp.
Bài phát biểu của học sinh lớp 12 khi ra trường (số 1)
Hôm nay là ngày cuối cùng, em được mặc trên mình chiếc áo dài trắng tinh sương này, lần cuối được cùng những người bạn thân chụp ảnh dưới màu nắng rực đỏ của hoa phượng trên sân trường quen thuộc. Những cảm xúc của tuổi học trò hôm nay quá đỗi tuyệt vời, những cảm xúc mà chắc chắn sau này, chúng em sẽ không bao giờ có được nữa…
Lời tạm biệt lần này chẳng giống như những lần trước, đây là lời tạm biệt lâu nhất trong 12 năm qua chúng em xin được gửi tới các thầy cô, bạn bè và mái trường với những hình ảnh thân thương. Thời gian trôi qua chẳng trở lại để chúng em được nói lời tri ân với những người thầy, người cô đã dạy dỗ, dìu dắt chúng em trong suốt quãng đời học sinh qua.
Và ngay lúc này đây, cùng nói lên những tâm sự học sinh cuối cấp, sau 3 năm ngồi dưới mái trường thân thương này, chúng em chẳng hề muốn rời xa. Chúng em luôn muốn mình được bé mãi để sống trong vòng tay yêu thương, quan tâm, chở che của thầy cô và gia đình. Giờ đây, đứng trước những ngưỡng cửa của cuộc đời, chúng em không khỏi cảm thấy lo lắng nhưng chúng em biết bên cạnh luôn có thầy cô và cha mẹ đồng hành để chúng em vững bước trên bước đường trưởng thành.
Bài phát biểu của học sinh lớp 12 khi ra trường (số 2)
Các bạn thân mến!
Khi cùng nhìn lại ba năm trước đây, chắc hẳn sẽ có nhiều bạn cũng như tôi, là một đứa học trò lớp 10, cũng bâng khuâng, lưu luyến đến lạ khi thấy những cánh phượng cháy đỏ nơi góc sân trường. Đôi khi lại ngỡ ngàng chẳng hiểu tại sao các anh chị lớp 12 lại khóc nức nở trong ngày bế giảng. Trong tôi đơn giản chỉ hiểu, sự chia tay là tạm xa thầy cô, trường lớp, bạn bè trong 3 tháng hè để rồi sau đó quay trở lại và tiếp tục nỗ lực, phấn đấu hơn nữa. Nhưng giờ đây, trong giây phút này, tôi đã hiểu cảm xúc ấy của các anh chị… Lớp 9 ra trường nghĩa là vẫn còn có thể quay về, thế nhưng lớp 12 ra trường nghĩa là sẽ trưởng thành mãi mãi. Sẽ chẳng còn là một đứa học trò vô tư, hồn nhiên. Sẽ chẳng bao giờ thấy lại đầy đủ những khuôn mặt đã rất thân quen. Sẽ chẳng bao giờ cả…
Bài phát biểu của học sinh lớp 12 khi ra trường (số 3)
Còn nhớ, khi mới ngày nào bắt đầu bỡ ngỡ bước chân vào cổng trường THPT với cảm giác có chút lo âu của ngày đầu tiên nhập trường. Em khi ấy vẫn là một cô học trò hồn nhiên vô tư, vẫn luôn mong mùa hè đến thật sớm để được chơi đùa thỏa thích, không cần quan tâm đến bài vở, vẫn luôn mong thời gian trôi thật nhanh để mình được ra trường, được trưởng thành, vẫn ngơ ngác, lạ lẫm khi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má các anh chị lớp 12 ngày bế giảng.
Vậy mà hôm nay, trong khoảnh khắc này đây, em mới thật sự cảm nhận được hết ý nghĩa của hai tiếng “chia tay”. Ra trường, có nghĩa là sẽ chẳng còn được là cô học trò hồn nhiên, vô tư nữa. Những trang lưu bút chuyền tay nhau, những kỉ niệm của ba năm cấp ba… tất cả sẽ chỉ còn là ký ức. Trong lòng em chợt dâng lên nỗi buồn mơn man khó tả. Mỗi mùa phượng nở, mỗi khi dàn đồng ca của mùa hè ngân lên là lại một mùa chia tay của một thế hệ học trò, một thời áo trắng.
Bài phát biểu của học sinh lớp 12 khi ra trường (số 4)
“Mới ngày nào chúng em còn rất vui khi bước qua được cánh cổng trường cấp ba trong niềm tự hào của bố mẹ. Và rồi những bước chân còn bỡ ngỡ, những ánh mắt lạ lẫm, cả những lo lắng, băn khoăn thuở ban đầu đã dần qua nhờ sự chia sẻ, yêu thương của thầy cô.
Quãng thời gian ba năm trôi nhanh quá! Mải mê trong những con chữ, bất giác chúng em giật mình trước sắc tím bằng lăng thấp thoáng góc cửa sổ. Lại một mùa hè nữa đến… Mùa hè năm nay sao nhớ thương, lưu luyến, bâng khuâng đến thế? Chưa xa mà đã nhớ, chân chưa đi mà lòng đã rưng rưng… Biết bao điều chúng em muốn nói mà không biết bắt đầu từ đâu!” – Những dòng tâm sự học sinh cuối cấp thân thương và chân thành.
Bài phát biểu của học sinh lớp 12 khi ra trường (số 5)
Bạn bè ơi…!: “Nếu có thể chúng mình đừng đi nữa/ Hãy cùng nhau ngồi lại nơi này…”.
Nhưng không được nữa rồi, chỉ ít phút nữa thôi, chúng ta đã là những cựu học sinh, là phải rời xa những ngày tinh khôi áo trắng. Mai này có trở về họp mặt đầy đủ thì mong ước nhỏ nhoi cũng khó thành hiện thực. Chúng em xin được tri ân những công lao dạy dỗ, dìu dắt của thầy cô rất nhiều! Tạm biệt thầy cô và mái trường hôm nay, chúng em xin hứa sẽ phấn đấu học tập, rèn luyện thật tốt, xứng đáng với truyền thống của trường, với niềm tin mà cha mẹ và thầy cô đã gửi gắm.
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:
Sau khi đọc những dòng tâm sự của học sinh cuối cấp, chắc hẳn mỗi chúng ta đều nhìn thấy bản thân mình trong đó. Nhưng thời gian vẫn trôi qua không dừng lại, chúng ta rồi cũng đều trưởng thành, nhưng những kỷ niệm, những ký ức về thời học sinh vẫn là những kỷ niệm đẹp nhất của cuộc đời.
Cổng thông tin tuyển sinh trường Đại học Đông Á: Cung cấp thông tin tuyển sinh và định hướng ngành học phù hợp với thí sinh và xu hướng nghề nghiệp trong tương lai.
Với đội ngũ chuyên gia và giảng viên giàu kinh nghiệm, chúng tôi đón nhận hơn 3000 sinh viên mới mỗi năm.
bạn bè ơi ….! 3 năm cấp 3 không dài cũng không ngắn , cũng đủ ch chúng ta thiếu hiểu được những cảm xúc từ ngày đầu vào lớp 10, những sự lo lắng , bỡ ngỡ . vậy mới thoáng qua chúng ta đã cuối cấp , thời gian trôi qua thật nhanh , 3 năm cấp vô cùng kỉ niệm với chúng , còn nhớ những lúc cãi nhau , trao đổi bài mà thầy cô bắt được r bị thầy cô đánh dấu bài , rồi còn có những lúc cả lớp trốn tiết ra đá bóng , giờ đây chỉ còn những kỉ niệm khó quên ,giờ đây mỗi người một công việc ít khi gặp được nhau nữa , đây là dòng tâm sự thật lòng của chúng mãi nhớ về mãi trường THPT cộng hòa !